Công suất đơn vị là mức
công suất trên một
đơn vị khối lượng của
phương tiện cơ động; được tính bằng
tỉ số giữa
công suất hữu ích lớn nhất của
động cơ với
khối lượng toàn bộ hoặc
khối lượng chiến đấu.
[1]Công suất đơn vị là một
chỉ tiêu quan trọng đánh giá khả năng
cơ động của
phương tiện cơ giới, thường dùng cho
xe tăng,
xe thiết giáp,
xe chiến đấu bộ binh và
ô tô quân sự. Đơn vị tính thường là kW/t (hoặc cv/t).
Xe tăng TYPE 90 MITSUBISHI do
Nhật Bản chế tạo (sử dụng
động cơ điêzen tăng áp tuabin công suất 1.500 hp (1118,55 kW)) có công suất đơn vị lớn nhất là 22,37 kW/t.
Xe tăng STRV 103 do
Thụy Điển chế tạo (sử dụng
động cơ có
công suất 240 hp (178,9 kW)) có công suất đơn vị nhỏ nhất là 4,51 kW/t; trong khi đó khối lượng chiến đấu của xe là 39,7 tấn, mặc dù để giảm khối lượng chiến đấu của loại xe này người ta đã không sử dụng tháp pháo và
vận tốc tối đa chỉ đạt 50 km/h. Các thế hệ xe sản xuất gần đây, do có sự phát triển vượt bậc của khoa học, công nghệ, các
vật liệu mới được sử dụng trong chế tạo
động cơ cũng như vỏ giáp của
xe tăng,
xe thiết giáp, nên công suất đơn vị có xu hướng tăng nhờ việc tăng
công suất động cơ và giảm khối lượng chiến đấu.Để có được công suất đơn vị cao, các xe thường sử dụng
động cơ công suất lớn đặc biệt là
động cơ tuabin khí, đồng thời sử dụng
vật liệu chế tạo vỏ giáp mới như
composite, các
hợp kim nhẹ nhằm giảm khối lượng chiến đấu.Các
xe tăng hạng nhẹ hiện đại có công suất đơn vị 15-18 kW/t (20-21 hp/t). Các
xe tăng chủ lực,
xe chiến đấu bộ binh hiện đại có công suất đơn vị 22-25 kW/t (khoảng 30 hp/t).
Xe thiết giáp trên dưới 15 kW/t (khoảng 20 hp/t); ô tô QS 10-12 kW/t (12-15 hp/t). Đối với
tàu (thuyền), đại lượng được tính bằng tỉ số giữa tổng công suất thiết bị động lực với
lượng giãn nước tiêu chuẩn gọi là hệ số trang bị
động lực của tàu (thuyền).